26 tháng 12 2006

Tôi đón Giáng sinh

23/12
Sáng lò mò dậy sớm để lên trường họp lớp, cả năm mới gặp ông thầy chủ nhiệm được có một lần, không thể bỏ lỡ được :D . Ngồi gần 2 tiếng thì phải mà cũng chẳng được gì nhiều, loanh quanh cũng chỉ có mỗi việc được và mất khi vào Kĩ sư tài năng là thu hút được sự chú ý của mọi người nhất. Mình thì đã có chủ định sẵn, nếu mà được thì cứ vào, nhiều tiền thế tội gì lại không vào ;) . Lúc về thì dạt vào văn phòng đoàn, định bụng là cùng chúng nó chuẩn bị để tối nay đi "giáng sinh ấm". Nhưng rồi ngồi một lát thì lại đi về, không thấy vui vẻ như năm ngoái vì toàn bạn Linh Trung mình chẳng quen nên cũng chán, mệt, về nhà cho nó khỏe người. Thế mà lại hay, về nhà thì nhận được món quà giáng sinh sớm nhất từ Phượng, cũng vui.
Chiều nằm ngủ được một tí thì đi cùng Đạt lên thăm Lam đang bị sốt, thấy Lam mệt nhưng cứ nghĩ chắc là cũng không sao, ốm 1-2 ngày thì lại khỏe ngay thôi. Ba đứa ngồi nói chuyện một lúc thì mình phải về để còn đi "giáng sinh ấm" kẻo không kịp. Thế là về nhà chở Phượng rồi chạy lên Bách Khoa tập hợp cùng mấy đứa rồi kéo nhau sang mái ấm. Mái ấm Bình Minh, một năm rồi mới quay trở lại. Một ngôi nhà hai tầng không lớn lắm nhưng chứa đựng một tình thương to lớn, một người mẹ vĩ đại và gần 20 đứa con dũng cảm vượt lên số phận. Năm nay số người đi cùng tổ chức đông hơn nhiều so với năm ngoái, quà cũng nhiều hơn vì có nhiều người ủng hộ hơn năm ngoái, nhưng mình vẫn có cảm giác khang khác. Không thấy ấm áp và vui vẻ như năm ngoái, có cảm giác năm nay không chuẩn bị kĩ lưỡng bằng (chắc là vì sắp thi rồi nên mới thế), lúc ngồi chơi với các em cũng thấy không được như năm ngoái. Lần trước thì các anh chị ngồi xen kẻ với các em, một người thì quan tâm tới một hai em, có kịch bản ông già Noel xuất hiện hoành tráng, có cả Tuyết (bằng xốp :D ). Năm nay chắc do đông quá nên các anh chị có vẻ dồn về cả một góc, các em thì cũng vậy, không hòa nhập như trước, tuyết cũng không được phép rơi nữa :( .
Năm nay sau khi tổ chức cho các em ở mái ấm chơi xong không có kế hoạch đi phát quà cho người vô gia cư như năm ngoái nên về cũng khá sớm. Mình thì cũng chưa muốn về nhà, thế là cùng với Phượng đưa Nhung về nhà đã. Amen, đường đông kinh khủng, cả cái Sài Gòn này đổ ra đường hết hay sao ấy. Toàn là xe với xe, người với người. Đúng là ai mà đi xe máy được ở Sài Gòn này thì có thể đi được ở bất cứ đâu thật. Về tới nhà mình thì đã 11h hơn. Đi ngủ để sáng hôm sau còn qua chỗ mẹ.

24/12
Sáng thứ hai liên tiếp dậy sớm, một chuyện lạ đối với mình :D . Cả buổi sáng qua nhà dì chơi với mẹ + chuẩn bị cho sinh nhật anh Sơn vào buổi trưa. Chà, lâu rồi mới được ăn đã thế, lâu lắm rồi mới được ăn bánh sinh nhật ngon thế ;) . Ăn xong thì chở mẹ qua khách sạn để xe còn đưa ra sân bay, kết thúc một tuần vào đây công tác + đi chơi + vào thăm con của mẹ. Tết về gặp lại mẹ vậy.
Tối, Nhung qua, lại được nhận thêm một món quà giáng sinh nữa, bội thu, bội thu :D . Nhưng mà nó lại bảo đây là quà giáng sinh + năm mới + sinh nhật (còn 8 tháng nữa mới tới lận mà :(( ) + ... luôn. Chúa ơi, vậy thì chết con à. Hôm nay có cả Nhung, Trung, Thanh, Phượng, Phi Hùng + 6 đứa trong nhà mình nữa là cũng được hơn một phần ba của lớp 12 Toán rồi. Cả lũ đang định đi chơi thì chị của Lam gọi điện tới báo Lam phải nhập viện rồi. Thế là đành hộc tốc chạy vào với Đạt, không đi chơi với mấy đứa nữa vậy. Tội thân Lam, ngày hôm sau thi thì hôm nay lại phải nhập viện, lại đúng ngày Noel nữa mới tội. Ở trong bệnh viện tới gần 11h thì 2 đứa về, hẹn chị sáng mai lại vào vậy.
Về tới nhà thì mấy đứa kia đang chuẩn bị nhậu, Nhung thì đã về trước, Phượng cũng chuẩn bị về, chỉ còn lại mấy thằng ngồi ăn thịt chó đón Noel. Mình thì đã chán ngán nhậu lắm rồi, quyết tâm không uống nữa nhưng mà cũng ngồi chơi với chúng nó vậy. Lần này nhậu cũng vui, ngồi ôn lại kỉ niệm xưa, ôn lại những chiến tích hào hùng thời trai trẻ :D . 1h sáng, đi ngủ để sáng mai còn vào viện.

25/12
Sáng 5h dậy là chạy vào viện luôn, trưa với chiều có về nhà một lúc còn lại cả ngày hôm nay chủ yếu là ở trong bệnh viện với Đạt, Lam và chị Phương của Lam. Cũng chẳng làm gì, chỉ là thỉnh thoảng chạy đi mua mấy thứ linh tinh với ngồi nói chuyện cho 2 chị em đỡ buồn. Thế mà mình cũng thấy mệt. Giờ thì đi ngủ. Mai còn vào tiếp, Đạt buổi sáng, mình buổi chiều để chị còn về nghỉ với lo việc.

Tạm biệt giáng sinh, đón chào năm mới.

0 Comments:

Post a Comment




 

Copyright 2006| Blogger Templates by GeckoandFly modified and converted to Blogger Beta by Blogcrowds.
No part of the content or the blog may be reproduced without prior written permission.