11 tháng 12 2006

Lan man lúc chờ đợi

Bây giờ là 3:25 sáng, cái giờ mà bình thường thì mình đã và đang yên giấc nồng chứ không phải là đang ngồi đây và viết những dòng này. Nhưng mà hôm nay thì lại khác, khác về nhiều thứ so với mọi ngày, và chính vì thế mà giờ này mĩnh vẫn ngồi đây.

Sài Gòn hôm nay trời trở gió, mưa tầm tã, xối xả làm dịu đi hẳn cái ngột ngạt oi bức những ngày qua. Trời man mát, gió hây hây, mưa rả rích, thật là một điều kiện lí tưởng để ngủ, ngủ và ngủ. Buổi sáng thằng Vĩnh nó lấy xe đi đâu mất, định đi chơi nhưng đành ở nhà, may mà có Lam tới và nấu ăn (bữa ăn kết thúc thời kì ăn chơi sa đọa và bước vào thời kì học hành căng thẳng :D , theo lời Lam), cũng tốt chán. Phải nói là lâu lắm rồi mới ăn được một bữa ngon như vậy, và kéo theo là một kết quả tất yếu, cái bụng căng ra thì con mắt sẽ cụp lại, mình lăn quay ra ngủ. Ngủ hăng say, ngủ mê mệt, ngủ với tất cả tâm hồn tình cảm, mình ngủ như chưa bao giờ được ngủ, ngủ như là lần cuối cùng được ngủ :) . Khi mà niềm đam mê ngủ đang phai nhạt dần dần thì Vĩnh về, xoay qua nhìn đồng hồ thì đã 4:30, suy nghĩ đắn đo một lúc thì mình quyết định dậy. Đi qua nhà Nhung chơi vậy, thế là đi thôi. Qua tới nhà Nhung thì lại bắt đầu nói, nói và nói. Chủ đề hôm nay chủ yếu xoay quanh việc mua vé tàu Tết, có mỗi thế mà cũng phải đắn đo về ngày nào, vào lại ngày nào rồi có mua vé khứ hồi hay không rồi lại vé cho bé em,... Xoay tới xoay lui thì cả 3 đứa đều đói, thế là lại qoay ra rán bánh ăn. Ôi, cuộc đời mà cứ thoải mái thế mãi thì tốt biết mấy, ăn - ngủ - chơi - nói- ăn... :D

Kết cuộc của cái sự bàn luận lúc chiều là giờ này mình phải ngồi đây, dài cổ ra như cái đoàn tàu chỉ để đặt mua mấy cái vé tàu. Ban ngày vào thì thấy quá tải, tới giờ này thì chỉ thấy mỗi cái dòng "Đang tìm tàu, xin chờ..." là nhiều nhất, cái trang http://vetau.com.vn quả là bó tay. Kiên nhẫn, vẫn biết là làm việc gì cũng cần phải kiên nhẫn nhưng mà cứ như thế này thì đến Tết sang năm mình mới mua được vé quá. Mấy ông đường sắt này có họ hàng gì với mấy ông giáo dục không mà khoái cải cách đến thế, mỗi năm lại bày ra một trò mới. Năm ngoái thì phải xếp hàng lấy ticket xong mới được quyền xếp hàng tiếp mua vé, năm nay thì lại chỉ bán vé qua mạng "quá tải + xin chờ". Đúng là ngày một đổi mới, ngày một hiện đại, ngày một tốn công tốn tiền. Cả một ngày mà chỉ bán được có hơn trăm vé vậy mà lúc nào cũng quá tải (Tuổi trẻ). Bó tay. Còn chậm hơn cả cho mình ra đứng bán ngoài ga không chừng.

Nhưng mà rồi, có muốn chê, muốn chửi thì cũng đành nhịn vậy, không lẽ lại hét lên với cái monitor, hét mấy ổng nhà ga thì có mà ăn Tết ở đây à. Vậy thì vẫn phải người ta bảo sao thì mình làm vậy thôi, người ta bảo chờ thì mình phải chờ thôi. Đành tiếp tục cố gắng thôi.

Ôi, giá mà mấy ngày tới trời lạnh nhỉ, chán nóng lắm rồi. Giờ này ở nhà thì đã lạnh rồi, đã lâu lắm rồi không được mặc áo ấm:
IMG_0977
IMG_0978

Đã 4 giờ sáng, vẫn chưa thấy tăm hới cái vé tàu đâu cả, ngủ vậy.

0 Comments:

Post a Comment




 

Copyright 2006| Blogger Templates by GeckoandFly modified and converted to Blogger Beta by Blogcrowds.
No part of the content or the blog may be reproduced without prior written permission.