I'm not all you wished of me
But a mother's love for her son
Unspoken, help me be
Tối nay không hiểu sao mẹ lại gọi vào khá muộn, mẹ bảo là cả nhà đã đi ngủ cả rồi, mẹ gọi hỏi xem mình đã ngủ chưa. Mẹ vẫn thế, vẫn luôn bảo mình đi ngủ sớm đi để giữ gìn sức khoẻ trong khi mẹ dù sức khoẻ đã kém trước nhiều vẫn luôn đi ngủ muộn. Nghe giọng mẹ có vẻ là lạ, mình hỏi thì mẹ chỉ cười bảo không sao. Ừ, mình cũng mong là thế, mãi như thế.
Làm một thằng con trai cũng khổ. Đôi khi mình rất muốn hỏi thăm, quan tâm tới mẹ, tới ba, tới anh; muốn nói chuyện gì gì đó, nói những suy nghĩ cảm xúc của mình về mọi thứ hay đơn giản hơn chỉ là nói rằng mình yêu qúi họ nhưng sao vẫn thấy khó khăn, ngượng ngập kì lạ. Là một đứa con gái, những việc như thế chắc sẽ đơn giản hơn nhiều. Mọi người cũng thế, hay đó là do tính của mình nó là thế nhỉ, mình cũng chịu.
Nhãn: general