29 tháng 6 2006

Tạm biệt Thủ Đức

Hôm qua có lẽ là lần cuối cùng trước khi về nhà mình về "thăm" Thủ Đức, sang năm chắc là cũng chẳng mấy khi về đó nữa rồi. Sang năm là mọi người chuyển lên hết rồi, cả Đạt, Hoàng Phương, Lam, Hằng, Vũ; mình có muốn về Thủ Đức cũng chẳng biết chơi với ai. Hôm qua về chỉ còn Lam, Hằng là ở dưới đó, mấy đứa kia đều về quê cả rồi, mình cũng sắp về nhà rồi. Ngồi tán phét cả buổi sáng với hai đứa nó xong rồi làm một giấc tới chiều luôn :D. Không hiểu sao mỗi khi về Thủ Đức lại thấy mình thoải mái lạ kì, luôn vui vẻ, cười nói được mới hay chứ. Buồn cười nhất là khi nghe Lam nói: "Mỗi lần hai đứa đói thì lại lại là lúc vui nhất, cả nhà luôn đầy tiếng cười, không có vật chất thì phải lấy tinh thần bù đắp chứ" :D. Uh, có lẽ là như vậy thật.

Thủ Đức, mà đúng ra chỉ là khu vực xung quanh trường Tự Nhiên, quanh nhà Hằng, nhà Hoàng Phương mà thôi đã gắn liền với bao kỉ niệm. Từ cái lúc ngơ ngác mới vào mà việc đi xe bus về đây là cách duy nhất cho tới bây giờ việc tự mình đi xe về là chuyện nhỏ. Từ cái đêm 6 đứa (mình, Đạt, Tín, Phương, Huy, Vĩnh) không ngủ lang thang trên đường, vừa đi vừa hát cho tới những đêm cả mấy thằng nằm chen chúc trên sàn phòng Hoàng Phương mà huyên thuyên đủ thứ chuyện. Từ khi Lam còn là một người xa lạ cho tới lúc này, khi mà Lam đã trở thành "một phần tất yếu" của Đạt. Từ cái ngày đầu tiên làm sinh viên, chạy lung tung làm thủ tục nhập học cho tới ngày hôm qua, cả 3 đứa chạy loanh quanh dưới mưa để chuyển đồ cho Lam. Năm tới, Lam chuyển lên thành phố học, Hằng cũng chuyển lên ở với Nhung luôn. Vậy là chẳng còn ai ở đây. Mình cũng không còn lý do gì để về đây cả.

Tạm biệt Thủ Đức...

0 Comments:

Post a Comment




 

Copyright 2006| Blogger Templates by GeckoandFly modified and converted to Blogger Beta by Blogcrowds.
No part of the content or the blog may be reproduced without prior written permission.